Thứ Ba, 24 tháng 10, 2023

                                      Anh ấy rất giỏi

có một anh chàng sống ở vùng nông thôn hẻo lánh.Hằng ngày anh thường lên rừng kiếm củi để bán,nhiều hôm anh cũng đi xin vốn làm ăn nhưng họ không cho vì họ nghĩ ăn quá thảm hại và nghèo nàn.Anh cũng không còn cách nào khác nên anh phải đi làm thêm vì nghèo nên anh không được học Đại học.Dù nghèo nhưng anh vẫn không từ bỏ ước mơ của mình,từ nhỏ anh rất thích học văn nhưng bố mẹ anh chả một lần dạy anh viết.Tuy vậy anh luôn chịu khó ngày ngày nghiên cứu cách viết một hôm có một người bạn tặng anh một cuốn sách có rất nhiều bài văn hay.Khi có cuốn sách rồi việc viết văn của anh càng thuận lợi hơn.Năm 17 tuổi anh đạt thành tích tối đa trong cuộc thi văn học olympic.Rồi một hôm,kì tích đã xảy ra với anh khi anh vừa đi kiếm củi về anh đã thấy rất nhiều phóng viên đứng xung quanh nhà mình.Anh vừa sửng sốt vừa vui mừng.Anh thậm chí không biết rằng bài văn của mình dã nổi tiens từ lúc nào không hay.Năm 1972 anh đã vinh dự nhận được giải thưởng Nô-ben vật lí,cuối cùng anh cũng đã được mọi người công nhận và ngưỡng mộ.Tôi cũng có một đam mê như anh chàng trong câu truyện này,vì vậy tôi luôn mong muốn một ngày nào đó mình cũng sẽ nổi tiếng như cậu chàng ấy.

                                                              (Lê Hồng Bảo Ngọc 4A2 )

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2023

                                     Cô bé ấy đã thay đổi

lan Nhi là một cô bé kháu khỉnh,bố mẹ cô rất lo lắng cho tương lai

sau này của cô.Một hôm,bố cô nói sẽ cho cô lên thành phố học,cô bé 

phụng phịu không muốn đi nhưng vẫn phải đi.Ở trên trường mới bạn bè đói với cô thật xa lạ nên cô vốn không hòa đồng với bạn bè làm

làm tinh thần cô sụp xuống.Mẹ cô giường như cũng hiểu được tâm 

trạng của cô liền lấy ra một con búp bê và nói:

     -Con yêu à con có thấy không con búp bê này luôn tươi cười nên nó mới có nhiều bạn bè như thế

     -nếu con cũng luôn tươi cười như nó thì sẽ có nhiều bạn bè

Lan Như vui vẻ đáp:

     -dạ vâng con cũng sẽ luôn tươi cười như vậy ạ

Hôm sau Lan NHi đến trường với vẻ mặt đầy tự tin và hạnh phúc

                                                      (theo Lê Hồng Bảo Ngọc)   

Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó,hôm đó là một ngày đẹp trời.Tôi tham gia buổi triển lãm tranh tôi thấy 
tranh của tôi đứng hạng nhât.Ban đầu tôi thấy mình rât tài giỏi bỗng nhiên cô giáo lớp 3 của tôi đi đến và
nói:
     -chỉ giỏi 1 môn thì chưa là gì cả
tôi ngây ngô đáp:
     -tại sao vậy ạ?
cô giáo mỉm cười và xoa đầu tôi thì thầm vào tai tôi cái gì đó.Sự ham học trong đầu tôi trỗi dậy .Kể từ ngày hôm đó tôi đều mang theo cuốn sách bên mình.Rồi một hôm nọ,cô giáo nói với các bạn trong lớp tôi
chính là học sinh tiêu biểu của lớp ta.Vậy là chỉ bằng một câu nói đã 
khiến tôi thay đổi đến lạ thường.Giờ tôi cũng hiểu ra rằng nếu chỉ giỏi
1 môn mà đã tài giỏi,thì sẽ không ai chấp nhận sự tài giỏi đó cả.